Amarkatha – câu chuyện về sự bất tử

Theo một câu chuyện cổ xưa, tương truyền rằng trong các hang động của Amarnath, Thần Shiva đã kể câu chuyện về Amarkatha cho vợ mình, Nữ thần Parvathi, để truyền đạt tri thức về sự sáng tạo ra vũ trụ. Câu chuyện diễn ra như sau:

Một lần, hiền triết Narada hỏi Parvathi: “Ôi Mẹ, khi tất cả các vị thần trên thiên giới đều đeo chuỗi hạt ngọc trai, tại sao riêng Thần Shiva lại đeo tràng hạt bằng sọ người?” Parvathi thừa nhận rằng nàng không biết lý do. Theo lời khuyên của Narada, Parvathi đã tự mình hỏi Thần Shiva về điều này. Nhưng Thần Shiva khuyên nàng không nên hỏi. Tuy nhiên, Parvathi vẫn kiên quyết muốn biết bí mật của tràng hạt sọ người.

Cuối cùng, Thần Shiva nói: “Nữ thần của Ta, số lượng sọ trên tràng hạt của Ta chính là số lần nàng đã tái sinh.” Nghe vậy, Parvathi vô cùng kinh ngạc: “Khi ta là vợ của Thần Shiva, Đấng vĩnh hằng, làm sao ta có thể bị cuốn vào vòng sinh tử luân hồi? Nếu Shiva là bất tử, tại sao ta lại không thể đạt được sự bất tử?” Nghĩ vậy, nàng liền xin Thần Shiva kể cho nàng nghe câu chuyện về sự bất tử.

Thần Shiva đồng ý nhưng đặt ra điều kiện: “Ta sẽ kể cho nàng nghe câu chuyện về sự bất tử, nhưng nàng phải lắng nghe thật chú tâm. Trong suốt câu chuyện, nàng phải thể hiện sự nhận thức bằng cách đáp lời. Nếu nàng không đáp lại hoặc ngủ thiếp đi, ta cũng sẽ không dừng kể, và ta sẽ không lặp lại câu chuyện. Nếu nàng đồng ý với điều kiện này, ta sẽ bắt đầu kể.” Parvathi chấp nhận.

Thần Shiva dẫn Parvathi đến một nơi vắng vẻ, vào một hang động trên dãy Himalaya, để không ai khác có thể nghe thấy câu chuyện. Trước khi bắt đầu, Shiva tạo ra Kapali Rudra và ra lệnh cho ông tiêu diệt mọi sinh vật sống xung quanh hang động. Kapali Rudra tuân lệnh, tiêu diệt tất cả các loài chim, thú, cây cối… Tuy nhiên, một con chim bồ câu nhỏ đã vô tình bị bỏ sót, trốn dưới chỗ ngồi của Shiva.

Shiva bắt đầu kể câu chuyện trong tư thế thiền định. Khi đang nghe, Parvathi ngủ thiếp đi. Nhưng con chim bồ câu vẫn ở đó, liên tục phát ra âm thanh “Hmm… Hmm…” như thể đang đáp lại câu chuyện. Thần Shiva tưởng rằng Parvathi vẫn đang lắng nghe nên tiếp tục kể.

Khi câu chuyện kết thúc, Parvathi tỉnh dậy và xin Shiva tha thứ vì đã ngủ quên. Thần Shiva giật mình, tự hỏi ai là người đã liên tục đáp lời trong lúc ngài kể chuyện. Ngài tức giận, rút cây đinh ba (Trishula) lên và nhìn xung quanh. Ngay lập tức, con chim bồ câu bay đi khắp ba cõi để tìm nơi trú ẩn nhưng không nơi nào chấp nhận. Cuối cùng, vì sợ hãi, nó bay vào ẩn trong ẩn thất của hiền triết Vedavyasa. Đúng lúc đó, vợ của Vedavyasa đang ngáp, và con chim bồ câu thu nhỏ kích thước rồi chui vào bụng bà thông qua miệng.

Thấy vậy, Thần Shiva nghĩ rằng giết một phụ nữ là điều tội lỗi, nên Ngài quay đi. Con chim bồ câu ở lại trong bụng vợ của Vedavyasa suốt mười hai năm. Một ngày nọ, bà bị đau bụng dữ dội. Vedavyasa đưa bà đến cầu xin Thần Brahma giúp đỡ, nhưng Brahma đưa họ đến gặp Thần Vishnu. Vishnu nói rằng chỉ có Shiva mới có thể giải quyết vấn đề này, nên ông dẫn họ đến gặp Shiva.

Nghe chuyện, Shiva bảo mọi người cầu xin vua bồ câu ra ngoài, nhưng nó không đồng ý. Vì đã nghe toàn bộ câu chuyện về sự bất tử, nó đã lĩnh hội được tri thức của mọi kinh điển và đạt được sự giác ngộ. Nó tuyên bố rằng nó chỉ rời khỏi bụng người phụ nữ khi toàn bộ vũ trụ đạt đến trạng thái Nirmohi (không có gắn kết ràng buộc).

Lúc này, Thần Vishnu lập tức làm cho toàn bộ vũ trụ đạt đến trạng thái Nirmohi (không có gắn kết ràng buộc) trong một khoảnh khắc. Con chim bồ câu liền thoát ra khỏi bụng vợ của Vedavyasa trong hình hài một con người. Cậu bé đó sau này trở thành bậc thánh nhân vĩ đại, được biết đến với tên Sukhdev (nghĩa là vị thần hạnh phúc). Sau đó, Sukhdev rời đi vào rừng sâu để thực hành thiền định.

Cậu có ý định truyền lại câu chuyện về sự bất tử cho các bậc thánh nhân trong khu rừng Nymisaranya. Nhưng Thần Shiva nghĩ rằng nếu mọi người đều nghe câu chuyện này, tất cả sẽ trở nên bất tử, làm cho vũ trụ ngưng trệ. Vì vậy, ngài ban phước rằng: Những ai nghe câu chuyện sẽ không trở nên bất tử, nhưng họ sẽ lĩnh hội được thông điệp của Shiva và đạt được lợi ích tâm linh.

Ý nghĩa tâm linh của câu chuyện:

Sự bất tử thực sự không phải là tránh khỏi cái chết, mà là vượt qua nỗi sợ hãi và đau khổ về cái chết. Kiến thức để đạt đến trạng thái đó được Shiva Baba, Đấng Amarnath (Chúa tể bất tử) trên đỉnh núi Abu, truyền dạy cho Parvathi, tức là cho linh hồn con người. Với kiến thức về sự bất tử, Shiva Baba giúp con cái của Người trở nên bất tử theo nghĩa tâm linh. Như vậy, Parvathi không chỉ là một cá nhân, mà là mỗi linh hồn con người khi lắng nghe thông điệp của Shiva Baba.

——

Ghi chú: Từ Amarkatha (अमरकथा) được cấu tạo từ hai thành phần chính trong tiếng Sanskrit:

– Amar (अमर): có nghĩa là bất tử, trường sinh.

– atha (कथा): có nghĩa là câu chuyện, truyền thuyết, bài giảng.

Vì vậy, Amarkatha có thể dịch là “Câu chuyện về sự bất tử” hoặc “Truyền thuyết về sự trường sinh”.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *